Gia đình Borgia (
/ˈbɔːr(d)ʒə/ BOR-zhə-,_-BOR-jə,
[2][3][4] tiếng Ý:
[ˈbɔrdʒa];
tiếng Tây Ban Nha và
tiếng Aragon: Borja [ˈboɾxa];
tiếng Valencia: Borja
[ˈbɔɾdʒa]) từng là một gia đình quý tộc gốc Tây Ban Nha - Aragon, đã vuơn tới đỉnh cao quyền lực ở nước Ý thời
Phục Hưng.
[5] Gia đình này đến từ Aragon, với cái họ Borgia được lấy từ tên thị trấn
Borja, khi đó thuộc
Vương quyền Aragon (Crown of Aragon) ở
Tây Ban Nha. Gia đình Borgia trở nên nổi bật trên trường chính trị và giáo hội trong thế kỷ 15 và 16, sản sinh ra hai vị giáo hoàng: Alfons de Borja, người cai trị với tông hiệu
Giáo hoàng Calixtô III từ 1455–1458, và Rodrigo Lanzol Borgia, tức
Giáo hoàng Alexanđê VI, từ 1492–1503.
[6]Đặc biệt dưới thời trị vì của Alexanđê VI, họ bị nghi ngờ phạm nhiều tội danh, bao gồm
thông dâm,
loạn luân, mua bán chức tước tòa thánh,
trộm cắp,
hối lộ, và
giết người (đặc biệt là giết người bằng cách
hạ độc thạch tín).
[6][7] Vì quyền lực của mình, họ đã trở thành kẻ thù của
gia tộc Medici,
gia tộc Sforza, và tu sĩ
Girolamo Savonarola của
Dòng Đa Minh, cùng những người khác. Họ cũng là những
người bảo trợ nghệ thuật, đã đóng góp vào sự phát triển của
nghệ thuật thời Phục Hưng. Gia đình Borgia nổi bật trong lịch sử là chìm trong tội lỗi và vô đạo đức khét tiếng, tuy nhiên có bằng chứng cho thấy rằng việc khắc họa một chiều này là kết quả của những chỉ trích đương thời không đúng đắn.
[8][9]